Khổ mấy cũng không bỏ nghề quét rác
(10:09:54 AM 26/01/2013)
Lớn lên không nhớ nổi mặt cha, một mình mẹ phải gieo neo lắm mới nuôi được hai chị em tôi ăn học. Mẹ vừa quét rác ở chợ Tổng theo ca, vừa rửa bát thuê cho các quán ăn để nhặt nhạnh từng đồng bạc lẻ. Thương mẹ, dù thiếu thốn hơn bạn bè cùng trang lứa nhưng chị em tôi luôn học tốt. Tôi đậu Đại học Công đoàn trong niềm vui khôn tả của mẹ...
![]() |
Chị Hà làm nhiệm vụ. |
Nhưng cuộc đời mấy ai học được chữ ngờ. Khi tôi lên năm thứ hai đại học thì mẹ lâm bệnh nặng rồi mất. Gia cảnh khó khăn, tôi chỉ còn cách từ bỏ ước mơ giảng đường để về lo cho em trai tiếp tục được đi học. Và như một định mệnh, không một công việc nào tiếp nhận tôi trừ nghề lao công. Những ngày đầu tiên cầm chổi đối với một cô gái tuổi 20 thật khó khăn...
Có một kỷ niệm đến giờ tôi vẫn nhớ mãi, đó là hồi mới đi làm, tôi đang dọn vệ sinh ở cổng rạp chiếu phim thành phố thì nhìn thấy cậu bạn học cùng lớp thời phổ thông đi xem phim với người yêu. Theo thói quen, tôi cất tiếng gọi nhưng cậu ta hình như không nghe thấy.
Hôm sau, cậu bạn ấy tìm gặp riêng và bảo thẳng rằng, từ sau khi tôi đang quét đường thì đừng gọi cậu ấy. Định trả lời cậu ta nhưng cổ họng tôi nghẹn đắng. Sau lần ấy, nhiều khi tôi muốn nghỉ việc, nhưng đồng nghiệp động viên, rồi nghĩ đến đôi mắt của mẹ phút chia xa, nghĩ đến cậu em trai ham học, tôi gắng gượng. Và cũng từ đó trở đi, tôi rèn cho mình thói quen hễ cầm chổi, đẩy xe ra đường thì chỉ thấy rác chứ không nhìn người...
Năm nay đã ngoài 30 tuổi, nhưng tôi vẫn sống một mình. Em trai đã tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định tại thủ đô, có gia đình riêng, dù rất thương chị nhưng thỉnh thoảng mới ghé về thăm được. Bạn bè cùng tổ thường đùa vui rằng, phụ nữ chưa chồng mà muốn trở thành "hiệp sĩ rác" phải chấp nhận ế 60%, bởi thật khó có người con trai nào chịu chấp nhận cảnh cô gái của mình suốt đêm lụi cụi ngoài đường, áo quần sực mùi rác.
Hiểu được điều ấy vậy mà mỗi khi vô tình nhìn thấy bạn bè đầm ấm bên gia đình con cái, lòng tôi vẫn buồn tê tái... Tôi luôn hy vọng, một ngày không xa hạnh phúc sẽ đến gõ cửa cuộc sống của mình, dù tôi tự nhủ khổ mấy cũng không bỏ nghề...
Chị Phan Thị Hà - Đội 3, Công ty Vệ sinh Môi trường, TP.Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc.
Bạn cũng có thể quan tâm:
-
Chạy vì một Việt Nam không có bạo lực với phụ nữ và trẻ em gái
-
"Rốn lũ" Bình Định sau bão
-
Nợ lương ở các công ty công ích: Sở Tài nguyên - môi trường TP HCM nhận sai sót
-
Nhà ngập cả mét bùn, 13 người Thanh Hóa chết, mất tích sau lũ
-
Tình người trong cơn lũ dữ ở Thanh Hóa
-
Lũ khủng khiếp cuốn đứt chân đường dẫn lên cầu treo Chôm Lôm
-
Thảm họa vỡ đập thủy điện tại Lào
-
Những hình ảnh xúc động tại tâm lũ Yên Bái
-
Vượt lên số phận
Bài viết mới:
- Cây Gạo huyền thoại thôn Tân Mỹ được vinh danh là Cây Di sản Việt Nam (18/02/2025)
- Cây Ruối khổng lồ của tỉnh Hải Dương được vinh danh Cây Di sản Việt Nam (18/02/2025)
- Những cây cổ thụ quý hiếm của tỉnh Yên Bái được công nhận Cây Di sản Việt Nam (18/02/2025)
- Cây Đa Đình Giải: biểu tượng xanh trường tồn nhận danh hiệu Cây Di sản Việt Nam (14/02/2025)
- Cây Di sản đầu tiên được công nhận đầu Xuân Ất Tỵ (05/02/2025)
- Lễ chào cờ mừng Đảng, mừng xuân Ất Tỵ trên đảo tiền tiêu Nhơn Châu-Bình Định (05/02/2025)
- Tết ấm yêu thương với bà con người mù nghèo (23/01/2025)
- Đông ấm 2024 - Dấu Chàm yêu thương (20/01/2025)
- Dự báo thời tiết Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025 (19/01/2025)
- Thêm 15 cây cổ thụ lọt vào danh sách Cây Di sản Việt Nam (19/01/2025)

Tác phẩm mới: "Chia sẻ từ trái tim"
(Tin Môi Trường) - "Chia sẻ từ trái tim" là cuốn sách gồm 50 bài giảng nhân quả của thầy Thích Pháp Hòa với mong muốn giúp cho con người chuyển hóa nỗi khổ đau và xây dựng lối sống tỉnh thức.

Nhiều kết quả ghi nhận trong phong trào giảm nhựa tại TP. Đông Hà (Quảng Trị)
(Tin Môi Trường) - Năm 2024, TP. Đông Hà (Quảng Trị) là môt trong số những địa bàn mở rộng của Dự án “Giảm thiểu rác thải nhựa đại dương tại Việt Nam” do Tổ chức WWF hỗ trợ trên cơ sở định hướng nhân rộng và lan tỏa các kết quả thành công từ những mô hình/sáng kiến đã triển khai trước đó. Nhiều kết quả tích cực được ghi nhận, cách làm hay đã truyền thêm cảm hứng cho người tiêu dùng trong hành trình giảm sử dụng túi ni-lông tại siêu thị cùng với sự đồng hành của nhiều bên liên quan tại địa phương.

Nông dân hồ hởi với tín chỉ carbon
(Tin Môi Trường) - Không chỉ trồng cây lấy lương thực, hoa trái, người nông dân ngày nay còn thu hoạch được cả tín chỉ carbon.

Vận động ngư dân đưa rác về bờ và câu chuyện thay đổi hành vi ở tỉnh Phú Yên
(Tin Môi Trường) - Thói quen của ngư dân Việt đi biển chỉ mong mang được nhiều cá về, còn rác thải sinh hoạt, thậm chí ngư lưới cụ,.. bỏ lại luôn ngoài biển như một thói quen trong nhiều thế hệ ngư dân. Biển cho tôm, cá,…và cho sinh kế, thu nhập cuộc sống ấm no, nhưng tiếc thay thứ con người trả cho biển lại là rác. Liệu có thể thay đổi thói quen, ngư dân có thể mang rác về bờ để hạn chế và trả lại sự trong lành cho đại dương?. Mô hình “Vận động ngư dân mang rác về bờ” là một minh chứng về việc ngư dân Phú Yên đã và đang thay đổi nhận thức, hành động để bảo vệ đại dương, trách nhiệm với môi trường tại địa phương.
.jpg)