(Tin Môi Trường) - Nếu ngày hôm nay bạn vẫn còn giữ được những phẩm chất tốt đẹp nhất của tâm hồn, bạn đừng quên cảm ơn những con người vĩ đại đã tạo sức đề kháng cho bạn ngay từ khi bạn còn thơ bé!
Ảnh minh hoạ: IE
Nữ họa sĩ lặng lẽ ngồi nơi phòng khách. Ngoài trời đang mưa rơi. Cô đưa mắt nhìn qua khung cửa kính rồi trong khoảnh khắc, ánh mắt cô dừng lại nơi bức tranh treo trên tường. Đó là bức tranh mà cô đã có lúc dành cả thời gian dài để vẽ về ngôi trường tiểu học cũ ngày xưa của mình. Cứ mỗi lần ngồi trầm tư nơi phòng khách, cô không thể không ngước nhìn bức tranh ấy. Nữ hoạ sĩ đã theo đuổi nghề vẽ một cách say mê rất nhiều năm, đã vẽ rất nhiều tác phẩm rồi, nhưng bức vẽ về trường tiểu học là bức vẽ duy nhất mà cô chọn để treo nơi phòng khách.
Cứ mỗi lần ngắm nhìn bức tranh, cô lại nhớ về cô giáo ngày xưa của mình. Nếu ngày xưa, cô giáo là người dạy dỗ cô những bài học đạo đức từ trong sách vở, thì ngày nay, cô vẫn còn may mắn được cô giáo ấy gửi trao những bài học đạo đức trong cuộc sống. Cô chợt nghĩ: “Những đứa học trò được may mắn như mình không nhiều lắm! Sau khi ra trường rồi, có mấy người học trò còn có dịp gặp gỡ thường xuyên với thầy cô cũ của mình đâu? Thầy cô không chỉ là một kho kiến thức uyên thâm, mà còn là một kho kinh nghiệm sống quý giá”.
Hai cô trò vẫn thường có dịp gặp nhau và nói chuyện với nhau về mọi thứ. Có chuyện gì băn khoăn, trăn trở trong cuộc sống, cô đều tâm sự với cô giáo ngày xưa của mình. Cách đây không lâu, cô đến thăm cô giáo ngày xưa của mình và hai cô trò đã có những điều trao đổi cùng vời nhau rất tuyệt vời:
- Cô ơi! Sao ngày xưa, cô không nói cho em biết trước về những điều xấu trong cuộc đời? Phần lớn những gì cô dạy em thì đều là những điều tốt đẹp không thôi!
- Bởi vì, không ai nỡ tàn phá những mầm non tươi đẹp nơi tâm hồn mỗi người cả, em ạ! Giáo dục tức là tiếp tục nuôi dưỡng những mầm non tươi đẹp ấy!
- Nhưng cô ơi! Cô biết không? Sự giáo dục từ tuổi nhỏ của cô đã làm cho em tin tưởng quá mãnh liệt vào những điều tốt đẹp trong cuộc đời, cho đến khi em gặp phải những mặt trái của nó thì em có cảm giác mình bị gục ngã!
- Và thực tế là em đã đứng dậy! Chắc chắn là như vậy! Em đang đứng dậy, bằng chứng là em vẫn giữ được những cảm xúc tươi đẹp, vẫn khát khao theo đuổi nghề vẽ mặc dù cuộc sống của em gặp không ít những chuyện đớn đau, phải không em?
- Vâng! Cô nói đúng, em vẫn vẽ được, em vẫn còn thích vẽ, nhưng em có cảm giác rằng hình như cảm xúc trong em đã khác trước rồi!
- Đúng đấy! Cảm xúc trong em có sự già dặn và trưởng thành hơn, vững vàng hơn, không còn tươi và yếu mềm như một cành cây non. Bây giờ, em như cái cây đã lớn, đứng vững vàng trước gió mưa của cuộc đời…!
Cô học trò đã cảm thấy bị cô giáo của mình thuyết phục rồi. Dù mình có khôn lớn thế nào, thì mình vẫn là cô học trò nhỏ trước sự sâu sắc của cô giáo mình mà thôi! Cô giáo bình thản nói tiếp:
- Em ạ! Những điều tốt đẹp trong cuộc sống thì không phải ai cũng nhìn thấy được! Còn những điều xấu nhan nhản thì bất kỳ ai cũng có thể nhìn thấy. Chính vì vậy, giáo dục ngay từ tuổi thơ phải giúp cho mỗi người có thể phát hiện, quý trọng, nâng niu và gìn giữ những điều tốt đẹp trong cuộc đời. Còn về những điều xấu trong xã hội, khi lớn lên, mỗi người đều tự biết! Em có nhớ không? Thật ra thì, trong những câu chuyện cổ tích mà ngày xưa cô kể cho lớp mình nghe đấy, đều có sự đấu tranh giữa cái ác và cái thiện. Chỉ có điều là, tuổi thơ của các em ngày ấy vốn rất nhạy cảm với cái tốt, cái thiện, nên những điều tốt đẹp ấy dễ thấm sâu vào tâm hồn các em nhiều hơn mà thôi! Chẳng bao lâu nữa, em cũng sẽ trở thành một giáo viên dạy vẽ, chẳng lẽ em lại dạy cho học trò của mình biết sớm về những mặt trái của cuộc đời hay sao?
- Vâng! Cô nói đúng! Em sẽ phải dạy cho học trò của mình về những điều tốt đẹp trong cuộc sống! Những điều tốt đẹp ấy sẽ trở thành sức đề kháng cho các em sống vững vàng trước những bề trái của cuộc đời sau này!
Nếu ngày hôm nay bạn vẫn còn giữ được những phẩm chất tốt đẹp nhất của tâm hồn, bạn đừng quên cảm ơn những con người vĩ đại đã tạo sức đề kháng cho bạn ngay từ khi bạn còn thơ bé! Và trong cuộc sống, bất cứ ai cũng luôn phải có trách nhiệm tạo sức đề kháng cho chính mình!